Tuy nhiên cuộc đời không bằng phẳng chút nào, thành công không xuất phát từ những may mắn, chị sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, xung quanh là cánh đồng lúa và các đồi núi, đó là Thôn Thuận Hòa, Xã Hành Thịnh Huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi.
Gia đình chị có đông anh em, gồm 4 người con, và ông nội. Là con đầu trong gia đình, nên trách nhiệm làm chị 2 đã làm chị ra tính quyết định và nhiệm vụ.
Gia đình gồm 7 người, ngoài cuộc cuộc sống làm nông ra và làm rẫy thì không còn cách nào để sống, ngày má chị sinh em thứ 4 , cuộc sống chồng chất trên vai của ba. Ở nhà ba má làm nông còn trồng thêm cây keo nhỏ để bán giống, làm nấm rơm, nuôi bò, và buôn bán nhỏ lẻ của bố nhưng vẫn không đủ, nhu cầu ngày càng lớn .
Lúc nhỏ, chị được cưng chiều vì chỉ có chị và đứa em kế, khi lớn lên xíu mới lớp 5 chị đã biết trông em cho mẹ đi làm đồng, và chỉ em học bài, ngoài kia các bạn đồng lứa được chạy nhảy vui chơi thì chị chỉ lẳng lặng ở nhà cùng em và ông mình.
Tiếp tục đứa em thứ 4 ra đời, lúc đó kinh tế khó khăn, gia đình có tiền lúc trước rất nhiều nhưng ba đêm đi mua bò, còn đi cây cảnh phá sạch tiền, rồi lâm vào trận đá banh vì suy sụp tinh thần của ba. Quyết định ba mẹ trời quê để lại các con đi làm ăn xa hương.
Lúc ấy chị mới lên lớp 6, phải ở nhà với ông nội , hằng ngày tự đi chợ và nấu đồ ăn cho em, giữ em gái lúc mới hơn 1 tuổi, em còn khóc và đòi mẹ nhiều, tối nào mình cũng phải ôm em đi quanh hàng xóm để em được vui.
Nỗi niềm của người chị trông 3 đứa em , làm chị càng phải thật trưởng thành, càng phải chín chắn và giữ điềm tĩnh. Tới nỗi chị tâm sự trông em là nỗi cực hình đối với mình, nhưng nhìn lại chị rất vui vì mình làm được điều đó.
Mất 2 năm ba má đi làm xa và sau trận ốm xuýt chết thì quay trở về quê nuôi con và làm lại xây dựng kinh tế.
Sau đó gia đình chuyển sang làm xưởng cưa cây gỗ, tiếp tục nuôi bò, và làm ruộng, mua và làm thêm rẫy. Thời điểm 1-2 năm đầu ba làm rất được, nhưng sau vài năm dần người ta không có nhu cầu nhiều nữa, lại chật vật thiếu thốn. Em lớn rồi chị bắt đầu là cô gái chăn bò, sáng học chiều đi chăn bò. Vậy mà cứ lớn lên theo thời gian đến lớp 9.
Bắt đầu vào lớp 10, em kế học lớp 8, và các em nhỏ, chị càng đi học nhiều, không phụ được cho gia đình,đứa em nào cũng lớn, kinh tế khó khăn thêm nhu cầu ngày càng tăng, tiền lo cho ăn học ngày càng nhiều gia đình phải thường hay đi mượn nợ để lo cuộc sống các con.
NHưng không gì cản bước của chị, cấp 3 nhà cách trường hơn 10km, với cây xe đạp ba mua cho chị đạp đi đi về về ngày 2 lần đi học và học thêm, chị phấn đấu học trong trường đạt top 2 so với tỉnh để cố gắng không phụ ba má để đậu vào đại học.
Đậu vào trường đại học chuyên ngành Kỹ sư Chế biến đồ gỗ nội thất xuất khẩu, chị chuyên tâm học hành, lúc đó ba chị rất vui vì con ăn học cũng có ngày rồi ra trường cho ông khỏi lo, những năm học đại học là những năm ba vất vả nhất , lo cho các em , ông còn lo cho chị, chị ở cùng các bạn cho đỡ chi phí, ăn uống tằn tiện trong phòng nhỏ bé. Năm đầu tiên các bạn cùng phòng với chị được mẹ cho 1 500 ngàn, nhưng riêng chị, ba cho chị 500 ngàn khi nào hết là ba gửi tiếp.Cứ thế. Biết vậy chị không bao giờ tiêu hoang phí cái gì. Thấy mình còn lớn nhu cầu càng cao, nhiêu là không đủ mà mỗi lần gọi hỏi tiền xin ba là ba bão đợi ba 1-2 hôm , chị đã biết lâu lâu ba bị túng thiếu tiền hay đi vay. Thương ba má, chị tìm tòi kiếm việc làm thêm từ đi dạy gia sư, rửa chén, làm nhà hàng … Năm tháng dần qua cũng tới 3 năm rưỡi chị cũng học xong chương trình đại học chỉ chờ bằng tiếng anh nữa là ra trường.
Phỏng vấn 3 lần đậu vào công ty xuất khẩu gỗ tại Bình Dương, làm đúng chuyên ngành bên trưởng QC quản lý chất lượng đồ gỗ cho công ty, lúc đó đứa em kế chị cũng vào trường đại học. Cố gắn làm việc chăm chỉ lúc đó lương cũng được gần 8 triệu chị chia nữa ra cho ba má và cho em để trang trãi cuộc sống, làm mãi mà thấy tiền không dư dả , sau 1 năm định thay đổi công ty rồi cũng có công ty khác tuyển chị vào làm họ trả cho chị lương cơ bản hơn 9 triệu, nhưng chị thì đòi 10 triệu nhích hơn so với công ty trước xíu.
Khi phỏng vấn ok hết rồi, họ báo ngày đi làm nhưng trong hồ sơ chị có ghi lương mong muốn là 10 triệu, nhưng khi phỏng vấn nói 9 triệu. Về năm suy nghĩ 3 hôm liên tiếp để thứ 2 có tiếp tục công việc đó không, và có phải thật sự mình yêu thích hay không. Đắn đo suy nghĩ hoài chị đã quyết định không đi làm để kiếm công việc kinh doanh cho riêng mình.Tạo thu nhập cao hơn để rang trãi giúp đỡ được nhiều hơn. Từ khi nghỉ việc chị mới cảm thấy cuộc đời thật ý nghĩa.
Lúc này các em cũng lớn biết chăm sóc cho bản thân mình, ba mẹ cũng quyết định đi làm buôn bán quần áo dạo không xe cây nữa, đi trên các tỉnh tây nguyên, cũng có đủ tiền để nuôi em, nhưng rất vất vã chạy xe vài chục cây để bán đồ, dư thì không nhiều.
Ngày ra tự đi làm với áp lực của người bố. mỗi lần vậy chị lại nói dối, vì sợ ba chị lo lắng vì đứa con gái của mình, tại sao có công ăn việc làm mà tự nhiên nghỉ việc. TRong lúc khởi nghiệp chị luôn nhớ về gia đình và thương cho người cha đang mong con mình ổn định bớt khổ như ông.
Ngày ra khởi nghiệp có số vốn ít ỏi chị tập tành nhập hàng buôn bán , từng đã có suy nghĩ bán trà sữa, bán quần áo, quán ăn…vvv
Rồi chị quyết định kinh doanh online vì không có vốn nhiều. Ngày đầu thật ngu ngơ không hiểu gì về buôn bán cả, thấy ai dụ cái gì là chị tham gia nhập hàng, với mong muốn được người khác hướng dẫn mình. Sự thất bại nhiều lần, từng nhập hàng giả kém chất lượng, phải bỏ đi. Rồi nhập được hàng khác tốt thì không biết cách bán … Cuối cùng cũng từ bỏ nhiều lần. Kèm theo một đống nợ mượn từ người thân gia đình và bạn bè.
Có lần một người chị của mình còn trách mình sao lớn rồi mà không có trách nhiệm gia đình chỉ lo cho bản thân không vậy, mình buồn lắm vì lúc đó không phụ được cho ba mẹ một đồng nào mà đi mượn lại,
Quyết không từ bỏ, đi tìm kiếm những kiến thức kinh doanh, học hỏi nhiều nơi, đúc kết kinh nghiệm thất bại sau gần 2 năm mình đã gục dậy được.
LÚc Hết tiền bắt đầu mình đi bán hàng dạo trên các con đường quán nhậu, đi như một con thiêu thân, không biết mình là ai như thế nào cứ như người bán vé số vậy gặp ai cũng mời chào, kiếm tiền được từ bán hàng dạo đó, chị tiếp tục công việc của mình.
Mỗi lần bán được hàng có tiền ăn trang trãi và tiếp tục nhập hàng áp dụng các công thức học được, dần dần đơn hàng ngày càng tăng, có doanh số dần ổn định và phát triển.
Chính vì sự quyết tâm, thích kinh doanh, vượt khó và thông minh xây dựng nên một con người mạnh mẽ không ngừng học tập và tập trung cho công việc . Cô gái bán hàng dạo ngày nào trở về con đường mà buổi tối nào cũng mang một chiếc cặp to nặng trĩu đỏ cả vai gáy với hai tay sách rất nhiều đồ để bán thì giờ đây là một người kinh doanh, hoạt bát và chỉnh chu, có nhân viên và quản lý nhiều công ty.
Sự thành công là cả một cố gắn chứ không phải ngày một ngày hai có được, chị tiếp tục không ngừng tiến lên trong cuộc sống mà còn tạo động lực cho tất cả các bạn trẻ khi gặp chị.
NGoài những năm nghiên cứu thị trường về làm đẹp, chị đã mở cho mình các chuỗi spa nhằm giúp đỡ các chị em gặp vấn đề về da như MỤN TH M, SẠM , NÁM Và còn đào tạo học viên chuyên nghiệp khi đến với Spa.
Nếu các bạn muốn liên hệ chị trên các kênh thì hãy gõ HẢI Âu trên facebook, hay các kênh YOUTUBE như HẢI Âu đào tạo bán hàng .