NGÀY ẤY ÙA VỀ VÀO CHIỀU MƯA ĐẦU MÙA THÁNG 7

Ngồi ăn tô mì và nhớ chuyện xưa

Nhớ một thời cũng vào mùa của mưa , chiều mà mưa như vậy e buồn lắm , mong cho trời hết cơn mưa mà tranh thủ bỏ nem vào cặp đi bán thôi, nem mà để qua ngày hôm nay nữa là không ngon lại bỏ đi mất, mất vốn mất lời. Thôi 6h trời vẫn mưa 7 h tối trời có còn mưa nữa không ta? Liều bận áo mưa và đi luôn lỡ đau trời dừng mưa ta bán được ☘️ đầy hy vọng

Thế là e ấy quyết đi một phen hôm nay mưa to tỉ lệ 70 rồi , lên tới nơi e ấy gửi xe ohh thế

Trời dừng mưa rồi vui quá ta đi bán thôi với con đường và những chị bán hàng dạo quen thuộc gặp nhau chào chào cười cười vui vẻ , quán xá có vẽ cũng chuẩn bị tấp nập những anh công nhân tan ca hay những chị nhân viên ghé vào ăn nhậu

Vui quá công việc mỗi đêm tranh thủ mời mời chào chào thôi? kiếm tiền ăn mà để duy trì công việc của mình .

Cô cô chị chị anh anh em có bán cái nem này ngon lắm a chị ủng hộ em nhé ?? một thời ko quên được , với những giọt mồ hôi rơi ti tách

Vậy mới hình thành được cô bé yếu ớt thành mạnh mẽ và vô cùng lớn mạnh , giọng nói to rõ và đầy hào hứng

Ào ào? chưa đầy 15 phút bán mưa Tuôn như nước đổ chạy nhanh vào góc nhà núp mưa , ui rồi thế là phải đợi mưa tạnh mới bán được

Núp vào trong chỗ góc mà mưa tạt ẩm ướt hết lạnh như băng mà người thì nóng như lửa chắc là lo cho hàng của mình sợ bị ướt với sợ mưa ko tạnh

Đêm ấy đợi cả hơn tiếng đồng hồ mưa vẫn đổ không dứt khách đi nhậu cũng ít hẳn.

Một đêm không bán được hàng ôi buồn quá thấu cả ruột gan

Thời bán nem dạo chỉ sợ nem hư với sợ trời mưa không thôi?

Kỉ niệm khó quên

Hải Âu